Mẹ yêu dấu của con!
Phụng vụ ngày thứ Bảy Tuần Thánh hôm nay mời gọi chúng con cùng Mẹ hiện diện bên mồ Con Chí Ái . Cùng với Mẹ, đoàn con bé nhỏ có cơ hội cảm nếm sâu xa hơn về tình yêu và hồng ân Cứu Độ mà Thiên Chúa thương ban cho nhân loại, và cách riêng cho mỗi người chúng con qua con đường Thập Giá.
Mẹ yêu quý! những ngày trước khi Con bị bắt, Mẹ đã lo âu, giấc ngủ chập chờn, Mẹ đã cảm nhận được có điều gì đó bất ổn sắp xảy đến cho Con của mình, và rồi chuyện gì đến thì cũng sẽ đến, Mẹ đau đớn trong lòng khi thấy Con bị đánh đập đến nỗi chẳng còn hình tượng người ta nữa, đỉnh điểm là ngày hôm qua, con cảm nhận được trái tim như tan nát của Mẹ khi chứng kiến cảnh Con vác Thập Giá, chịu đóng đinh và chết trên Thập Giá như một tên tử tù. Lặng nhìn xác Con yêu trên đôi tay – một người con ‘anh tuấn’, giờ đây thân xác tàn tạ với những vết thương hằn sâu, ai cảm được nỗi đau ấy, ai hiểu được trái tim của Mẹ như bị bóp nghẹt, Mẹ cũng chỉ muốn được chết cùng với Con mà thôi.
Mẹ! Bên cạnh Mẹ và Con Chí Ái lúc này, biết bao nhiêu hạng người đang ở bên Mẹ với những cảm xúc khác nhau, kẻ thì ‘bài xích’, ‘bất nhã’, ‘bỉ bạc’, có kẻ lại ‘bàng quan’ như không biết chuyện gì, thậm chí có những kẻ đã nhìn Mẹ cùng Anh Hai là những con người đang mang ‘ách vận’. Nhưng bên cạnh đó vẫn có biết bao nhiêu người thương cảm với Mẹ, cùng nâng đỡ và an ủi Mẹ trong nỗi đau tột cùng này. Riêng với con, con cảm thấu được một niềm tin tưởng, phó thác cậy trông vào Thiên Chúa của Mẹ thật khôn cùng. Mẹ đã ‘ẩn nhẫn’, ý thức lời thưa Xin Vâng năm xưa của mình, và giờ đây, Mẹ đang ‘ôn cố nhi tri tân’ để tiếp tục sống và hoàn tất lời thưa Mầu Nhiệm ấy.
Sau khi hoàn tất mọi thủ tục an táng cho Con, trong Tin Mừng chẳng đề cập đến chi tiết Mẹ bên mộ của Con mình, nhưng con xin được xét theo tâm lí và cảm xúc của một người phụ nữ bình thường. Lúc ấy, chắc chắn Mẹ cũng dành những khoảng lặng bên mộ Con. Và con cũng xin được dành những khoảng lặng để cùng với Mẹ suy ngẫm lại 7 nỗi đau mà Mẹ đã cùng chịu với Con Chí Ái. Bên cạnh đó, đây cũng là giây phút cho con được ngẫm lại chặng đường thưa và sống tiếng Xin Vâng của Mẹ. Mẹ là mẫu gương sáng ngời về đức tin, đức cậy và đức mến tuyệt hảo. Mẹ vẫn còn nhớ lời chào của sứ thần xưa: “Kính chào Bà, Bà đầy ân sủng, Thiên Chúa ở cùng Bà” (Lc 1, 28). Lúc đau đớn tột cùng này, Mẹ thấy Phúc ở đâu? Thiên Chúa ở với Mẹ sao lại chỉ là sự khốn khó và đau thương? Mẹ được chị họ Isave tuyên xưng là Mẹ Thiên Chúa (Lc 1, 39 – 45), nhưng lúc này, ai mà nhìn ra được, ngược lại chỉ là mẹ của một tên tử tù mà thôi. Đau đớn như thế, tủi nhục như thế, vậy mà Mẹ chẳng ‘ca cẩm’ một lời nhưng Mẹ vẫn hy vọng mà không không thất vọng. Mẹ đón nhận, nuôi dưỡng, sống, tuyên xưng và loan truyền. Mẹ biến nỗi đau thành nhựa sống, biến đắng cay nên của lễ thơm tho, thành hoa trái cho mình và cho đời. Mẹ lấy các nhân đức này làm đòn bẩy nâng lên trên tất cả những khổ đau để trở thành những lời ca tụng.
Mẹ của con! Mẹ đã can đảm mạnh mẽ sống như thế vì cuộc đời Mẹ luôn đầy ơn Chúa. Xin giúp con kiên trì trong cuộc sống, dẫu biết rằng phía trước còn nhiều gian nan thử thách, có những biến cố quá buồn, sẽ làm tinh thần con suy sụp; có những cái quá cực sẽ làm con quỵ ngã; có những thứ quá đau làm con điêu đứng, có khi nó cao trào lên khiến con trầm cảm lúc nào chẳng hay. Xin giúp con cương quyết chống lại cám dỗ và vượt thắng sợ hãi, dám dối diện với những thử thách và bách hại, sẵn sàng hy sinh chính mình vì tin tưởng có Thiên Chúa luôn bên cạnh con.
Con chẳng phải là đang ‘siểm nịnh’ Mẹ đâu, cũng chẳng phải là người ‘bỉnh bút’ gì cả. Mẹ biết mà phải không, con vẫn chỉ là đứa con thơ của Mẹ, chỉ dám thưa lên những gì từ trong cõi lòng của con với những lời đơn sơ, chân thành. Con tin Mẹ sẽ đón nhận với trái tim từ nhân của Mẹ, để ngang qua Mẹ, con sẽ cố gắng sống với tâm tình của những người lữ hành trong hy vọng, Mẹ nhé!
Con của Mẹ: Thiên Nhân
Tin cùng chuyên mục:
Nhờ Ánh Sáng Của Người, Chúng Ta Được Nhìn Thấy (Suy Niệm Thứ 7 Vọng Phục Sinh)
Chúa Giêsu chết vì ai?
CÙNG MẸ BÊN MỘ CHÚA
Con đường mà Chúa đã đi