Tự Tình Người Con Hoang
Giữa dòng thinh lặng chiều nay
Tâm con thổn thức tỏ bày với Cha.
Bao năm sống chung một nhà
Sao con vẫn mãi lạc xa tình Ngài ?
Mặc Cha buồn khổ đêm dài
Thân con cứ kiếp khờ dại đi hoang.
Bỏ quên phẩm giá cao sang
Nghĩa tử Thiên Chúa vinh quang trên trời.
Đắm chìm trong chốn bụi đời
Đam mê trần thế, sống hời với Cha.
Con ơi, Ta hằng thứ tha
Lời Cha khắc khoải phương xa gọi mời
Chỉ mong con sớm xa rời
Thế gian cám giỗ chực vời lấy con
Vì yêu Cha sầu héo hon
Vì thương Cha quyết tìm con đưa về
Đường đi trắc trở tư bề
Chân Cha đều bước chẳng nề hiểm nguy
Gặp con khấp khởi mừng vui
Nhọc lao tan biến bùi ngùi lệ rơi
Hạnh phúc không nói nên lời
Ôm con nức nở: “Về thôi, muộn rồi”
Đớn đau quỳ gối tâm hồi
Xin thương tha thứ con thời ngày qua
Quyết tâm tội lỗi xóa nhòa
Đổi thay đời sống, giao hòa tận căn.
Tập sinh
Maria Thiên Hồng
Tin cùng chuyên mục:
Biết ơn trường đời
Thập Giá Luôn Có Đó Trên Hành Trình Kitô Hữu – Suy Niệm Lễ Các Thánh Tử Đạo Việt Nam (24/11)
CƠ HỘI NÀO CHO NGƯỜI TRẺ “CHỮA LÀNH”…
Chuyện từ người chết