Thư gửi Mẹ……

177 lượt xem 11 Tháng Tư, 2018

Thư gửi Mẹ

         Mẹ yêu!

       Mẹ đang làm gì vậy? Mẹ còn hay khóc nữa không?…ít khi con thấy mẹ cười quá nhỉ? Mẹ có biết rằng khi mẹ cười mẹ đẹp lắm không? Nên mẹ hãy cố gắng cười thật nhiều nhé mẹ…

         Mẹ có còn nhớ con không vậy? Còn con, con nhớ mẹ lắm, nhớ từng nhịp tim, từng hơi thở, nụ cười, ánh mắt…của mẹ!

       Mẹ ơi! Con tưởng tượng bây giờ con được mẹ yêu ôm con vào lòng và vỗ về âu yếm, lớn hơn một chút con được mẹ mua những bộ áo đầm xòe rồi mẹ  dẫn tay con tung tăng trên những con phố nhỏ, đi đến trường học ê a, đi chơi thú nhún,…rồi sau những buổi tan trường con lại được mẹ đón về bên những hàng kênh xanh xanh và có những bóng cọ che nắng,…lúc con ăn, khi con ngủ, cả khi khóc nhè,…con được mẹ dỗ dành, hát cho con nghe những bài hát ru à ơi…

          Thời gian cứ mãi dần trôi, con lớn lên trong vòng tay yêu thương dắt dìu của mẹ, rồi ngày đám cưới của con, mẹ mua cho con bộ váy cưới nhiều tầng, mẹ cười hạnh phúc khi thấy con và người bạn đời chung tay sánh bước…và cứ thế, cả đời này dù khốn lớn, dù đã có gia đình, con luôn mãi là con ngoan hiền của mẹ…

             Nhưng mẹ ơi!

          Con không được hạnh phúc sinh ra như bao trẻ em khác, con thì thầm “ mẹ ơi! Đừng bỏ con mẹ ơi, mẹ ơi, xin đừng bỏ con!”..nhưng tiếng thì thầm ấy của con không được đón nghe, rồi tiếng dao kéo, tiếng người la ó lạnh lùng đến chua chát! Á! Mẹ ơi, con đau quá! Mũi kéo dâm và cắt đứt da thịt của con, người ta đã dùng dao kéo cắt con ra từng mảnh! Mẹ ơi! Con muốn sống, nhưng!!

          Lúc này đây, cơ thể của con đã thành một mớ hỗn độn, mẹ ơi, con có lỗi gì hay con không đáng được sinh ra! Con chưa được chào đời mà đã phải “ra đi vĩnh viễn”, con chưa được một lần cất lên tiếng “mẹ” trên môi thì đã ngậm ngùi ra đi chua xót!

          Con tự hỏi bản thân mình rằng: tại sao con không có quyền sống, quyền được sinh ra như bao nhiêu trẻ em khác? Tại sao? Và…tại sao???

          Đừng bỏ con mẹ ơi, dù mẹ đã bỏ con, có thể đã “quên con” nhưng con không bao giờ xa mẹ, con luôn nhớ mẹ, luôn khắc ghi hình ảnh mẹ trong trái tim con mãi mãi…và lòng con luôn thầm thốt lên: “mẹ ơi! xin đừng bỏ con mẹ ơi!”

                                                                             Kính thư

                                                                        Con gái của mẹ

                                                         Người con chưa một lần được sinh ra!

Kiều Ân