Mẹ của ta….
Trong mắt ta, mẹ là người tuyệt đẹp
Luôn đảm đang – giỏi giang và đạo hạnh
Với cuộc sống bao nhọc nhằn bươn chải
Mà tình thương mẹ rộng lớn bao la.
Vốn “chân quê” mộc mạc như bao người
Không phấn son – không áo quần trưng diện
Nhưng! nơi mẹ là công ơn trời bể
Luôn sẵn lòng vì con cái – hy sinh
Có đôi lúc mẹ chẳng đủ “thông minh”
Để giúp con giải những bài tập khó!
Nhưng khi cần thì bàn tay mẹ đó
Vỗ về ta thêm động lực đi lên….
Đã bao lần ta làm mẹ buồn phiền
Thêm nỗi lo- mối bận tâm chồng chất
Mẹ nhìn ta với ánh mắt hiền từ
Rộng vòng tay sau bao lần vấp ngã
Mẹ cho ta tình yêu không điều kiện
Một tình yêu bao la và vĩnh viễn.
Luôn rộng lòng độ lượng với bao dung
Ở nơi mẹ luôn đầy ắp yêu thương
Để chờ ta sau nhiều lần “mệt nhọc
Để đón ta sau bao lần “xa cách”.
Với cuộc sống mưu sinh và học hành
Sau bao ngày xa mái ấm yêu thương
Ta trở về với tình thương từ mẫu
Là điểm tựa là hạnh phúc bình yên
Bởi chính ta là tất cả của mẹ.
Là gia tài là hạnh phúc mẹ thôi!
Sống làm sao mẹ hãnh diện với đời
Đừng để mẹ ta thêm lần phải khóc
Đối với ta mẹ chính ta “quả đất”
Đi mãi đâu…mẹ vẫn có trong đời.
Trần Huyên
Tin cùng chuyên mục:
Biết ơn trường đời
Thập Giá Luôn Có Đó Trên Hành Trình Kitô Hữu – Suy Niệm Lễ Các Thánh Tử Đạo Việt Nam (24/11)
CƠ HỘI NÀO CHO NGƯỜI TRẺ “CHỮA LÀNH”…
Chuyện từ người chết