Lời dặn của cha
Cốc vũ
Từ thuở bé bà đã kể con nghe
Có một Đấng đã tạo thành trời đất
Ngài là Chúa của muôn loài muôn vật
Đầy yêu thương cũng rất mực công minh.
Con biết Chúa qua tiếng hát lời kinh
Chị vẫn hát du dương theo cánh gió
Con thấy Chúa khi cuộc đời khốn khó
Mẹ chắp tay tha thiết lúc chiều buông.
Con thấy Chúa trên thập tự giáo đường
Cha hay kể con nghe đường thương khó
Chúa vì ta treo mình trên núi Sọ
Ngài yêu con, con hãy nhớ nghe con !
Và từ đó một dấu ấn sắt son
Ngài ghi vào hồn con từ tấm bé
Dịu dàng như tiếng ru hời của mẹ
Đầy yêu thương như lời dạy của cha.
Hạt giống ấy nay đã trổ hoa
Không rực rỡ nhưng ngạt ngào ân phúc
Bởi được nuôi bằng nguồn ân sủng
Suốt đêm ngày vẫn tuôn đổ chứa chan.
Tạ ơn Chúa niềm tin đã khấng ban
Ấp ủ con qua đường đời trăm ngả
Nâng đỡ con vững vàng trên sỏi đá
Một tình yêu bền vững đến thiên thu.
Tin cùng chuyên mục:
Thập Giá Luôn Có Đó Trên Hành Trình Kitô Hữu – Suy Niệm Lễ Các Thánh Tử Đạo Việt Nam (24/11)
CƠ HỘI NÀO CHO NGƯỜI TRẺ “CHỮA LÀNH”…
Chuyện từ người chết
Nhặt một ước mơ