Ánh hồng mùa vọng, niềm vui đến,
Như thể ước nguyện đã đầy vơi,
Tấm thiệp cuộc đời đã gọi mời,
Đong đưa giữa tình người nhân thế.
Chúa đến làm thức tỉnh cơn mê,
Ẩn mình nơi cung lòng trinh nữ,
Sự sống đang tìm về níu giữ,
Ươm mầm huyền nhiệm những vô biên.
Niềm vui sáng rọi chiếu mọi miền,
Vượt lên ý trí tìm suy lý,
Nhiều lắm những bình thường vô vị,
Hỏi đời ai chạm thấu căn nguyên?
Mầm sống mang hiện hữu vẹn tuyền,
Gieo niềm rắc khởi vui tràn vỡ,
Gieo nhiều mong đợi những giấc mơ,
Như giữa tình cờ, xum vầy đến.
Một sự sống mới đã cập bến,
Ai sẽ nâng niu những bước dài,
Ai ngày ủ ấp những sớm mai,
Ai mãi kề bên lời ru hát?
Thế nhân phải chăng tình phai nhạt,
Khi nhiều mầm sống chợt lãng quên,
Niềm vui thiếu vắng những lâu bền,
Hiện hữu như tội đời loan dấu.
Hỏi đời, ai chẳng có nhiệm mầu,
Ủ ấp nâng niu bằng thương mến,
Từ đó cuộc đời ta mới đến,
Thiếu nợ nhân sinh một chữ tình.
Tâm Gia
Tin cùng chuyên mục:
ÁNH HỒNG MÙA VỌNG.
TÂM TÌNH MÙA VỌNG
MỘT CHÚT!
GIÁO HỘI – NGƯỜI LỮ HÀNH CỦA NIỀM HY VỌNG