Tâm sự cùng Giê-su
Cốc vũ
Giê-su hỡi ! lặng nghe con hỏi nhỏ
Tự ngàn xưa có phải đã yêu con
Dẫu thân con, thân cát bụi mỏng giòn
Chẳng công trạng và quá ư nhỏ bé.
Giê-su hỡi ! lặng nghe con thỏ thẻ
Chút tâm tư của một kẻ được yêu
Kẻ được Ngài gọi tên mới mĩ miều
Tình yêu Chúa nơi cung lòng Hội Thánh.
Ôi nhiệm mầu, ôi cao vời khôn sánh
Chúa yêu con Ngài cất bước tìm con
Chẳng chối chê con yếu đuối hao mòn
Đã hoen ố bởi vương mùi tục lụy.
Ngài ôm ấp nâng niu như ngọc quý
Dầu hảo hạng Ngài xức ngát trên đầu
Mặc cho con lụa là với ngọc châu
Từ bùn đất nâng con lên nghĩa thiết.
Chén tình yêu Ngài rót đầy thanh khiết
Tràn hồn con nguồn ân sủng vô song
Con muốn hét lên cho thỏa nỗi lòng
Bởi thân con tình yêu Ngài thiêu đốt.
Con sẽ đi đến tận cùng cõi đất
Nói muôn dân muôn nước được tỏ tường
Có một Đấng muôn đời vẫn yêu thương
Vì người thế hiến thân treo thập tự.
Tin cùng chuyên mục:
ỦY BAN PHỤNG TỰ GIẢI THÍCH VỀ “LỄ CẦU CHO CÁC TÍN HỮU ĐÃ QUA ĐỜI” NĂM 2024
Gặp gỡ ‘Luce’: Nhân vật biểu tượng hoạt hình của Vatican cho Năm Thánh 2025
Hiệp thông trong cộng đoàn: Xử lý cơn giận
Đức Thánh Cha Ban Hành Thông Điệp Thứ Tư, “Người Đã Yêu Thương Chúng Ta”