Miền Trung ơi ! Ngày mai trời sẽ sáng
Bão về gió thét mây vần vũ
Xóm nhỏ oằn lưng gánh đọa đày
Chẳng còn tiếng hát gọi chiều nay
Mái lá hãi hùng nghe gió thét.
Trời u uất – dọc ngang sấm sét
Nước lũ về nuốt chửng cả quê hương
Nước lũ về mang theo những đau thương
Bữa cơm chiều chẳng còn ngày sum họp.
Mẹ già khóc, trách than đời chua xót
Tiễn kẻ đầu xanh, nát cõi lòng
Đám trẻ còn ngơ ngác trông mong
Cha mẹ chiều nay không về nữa.
Ôi than ôi! Trách phận đời nghiêng ngả
Lũ điên cuồng, lũ cướp mất em tôi
Tiếc thương em nhưng không kịp nữa rồi
Thiên sứ nhỏ về trời trong nước lũ
Thương dân ta những đêm trường không ngủ
Những buổi chiều nắm cơm nguội chia nhau
Chẳng nói gì, cũng chẳng dám nhìn nhau
Sợ nước mắt tủi hờn không kìm được.
Mất hết rồi tất cả chìm trong nước
Nhà cửa ruộng nương ngập trong đống bùn đen
Ông Trời ơi ! Thương lấy phận dân hèn
Sao chống chọi với thiên nhiên giận dữ.
Miền Trung ơi! Khổ đến bao giờ nữa
Kiệt sức rồi giữa chồng chất đau thương
Nấc nghẹn ngào lau giọt lệ còn vương
Níu hoài bão đã trôi theo nước lũ.
Chim mỏi cánh mải miết bay tìm tổ
Dưới màn mưa cất tiếng hót thê lương
Lúa đồng vàng qua còn đẫm hơi sương
Nay gục xuống trong bùn đen chết chóc.
Miền Trung ơi ! dẫu trăm ngàn mệt nhọc
Vững vàng lên rồi sẽ thấy bình minh
Ngàn thử thách sẽ minh chứng chữ “tình”
Bầu với bí chung gian tuy khác giống.
Đầy thương tích nhưng miền Trung sẽ sống
Những vết thương rồi sẽ mọc da non
Cả đất nước một lòng vẫn sắt son
Sẽ ôm lấy dải miền Trung yêu dấu.
Nỗi ai oán trời xanh rồi sẽ thấu
Mạnh mẽ lên ôi mảnh đất kiên cường
Nắng sẽ về lau nước mắt còn vương
Trời sẽ sáng bình yên rồi sẽ đến.
#Cốc vũ
Tin cùng chuyên mục:
Thập Giá Luôn Có Đó Trên Hành Trình Kitô Hữu – Suy Niệm Lễ Các Thánh Tử Đạo Việt Nam (24/11)
CƠ HỘI NÀO CHO NGƯỜI TRẺ “CHỮA LÀNH”…
Chuyện từ người chết
Nhặt một ước mơ