MẸ ĐỨNG ĐÓ Stabat Mater
Mẹ đứng đó mặt buồn như lỗi hẹn
Như dở dang như cơm áo chợ trời
Như vườn đời hoa trái lỡ quên vui
Như thương nhớ bay vào mùa biển động
Mẹ đứng đó ngạt ngào chùm chín mọng
Tay chưa đưa trái đã rụng ngợp lòng
Mắt vừa gặp tha thiết đã cho không
Môi Thánh Nữ bập bùng lời nhân ái
Mẹ đứng đó trông thơ ngây quá đỗi
Như người yêu áo tóc mới tung tăng
Như em thơ rực rỡ đến thiên đường
Chân non dại se bùn Kinh Tế Mới
Đầu mùa ngô đã xôn xao ngóng đợi
Cắn tơi bời đắng ngọt của trần gian.
Con về đây nghiêng ngả một lòng tin
Mùa gạo đắt nhìn mẹ thương muốn khóc
Trán thanh xuân ưu phiền lùa xơ xác
Nhưng trái tim vẫn ửng một đóa hồng
Và cuộc đời ôi kỳ diệu vô cùng
Và cay đắng lang thang cùng tinh tú
Và mẹ đứng nhìn con chừng nín thở
Và con đứng nhìn mẹ vui dễ sợ.
Trước cửa nhà thờ Đức Bà
Sài Gòn yêu dấu VIII.1979
NGUYỄN QUỐC THÁI
Tin cùng chuyên mục:
Thập Giá Luôn Có Đó Trên Hành Trình Kitô Hữu – Suy Niệm Lễ Các Thánh Tử Đạo Việt Nam (24/11)
CƠ HỘI NÀO CHO NGƯỜI TRẺ “CHỮA LÀNH”…
Chuyện từ người chết
Nhặt một ước mơ