Suy niệm Tin Mừng – Lễ Truyền Tin
Hãy để cho Thiên Chúa “truyền tin” cho mình ngay giữa thế giới hôm nay!
Một câu chuyện kể rằng:
Có tờ giấy trắng nọ nằm ù lì trên bàn viết với bao đồng bạn khác từ nhiều năm tháng qua. Bỗng một hôm, nó được chọn đem ra trước bàn chịu cảnh cây viết với mực đen vẽ lên nó những dấu hiệu mà nó không hiểu gì cả. Tờ giấy phàn nàn với cây viết như sau : “Tại sao anh lại làm thế? Anh vẽ trên mình tôi những dấu làm tôi mất đi sự trắng sạch ban đầu, anh làm nhục tôi thế này sao? Anh làm hư cả cuộc đời tôi rồi”.
Nhưng cây viết trả lời :”Không, anh giấy hiểu lầm tôi rồi, tôi không làm dơ anh đâu, tôi vẽ lên anh những dấu hiệu, những dòng chữ để từ nay anh không còn là tờ giấy vô dụng nữa mà mang trên mình một sứ điệp; anh trở thành kẻ cộng tác với con người để lưu giữ những tư tưởng cao siêu của họ. Vì thế, anh sẽ được con người nâng niu bảo vệ; anh được sống mãi để trợ giúp con người”.Tờ giấy chưa kịp trả lời cây viết, thì bỗng nhìn thấy một bàn tay con người quơ lấy những tờ giấy trắng đồng bạn của nó nay đã trở thành vàng đục, già cỗi và đầy bụi bặm mà quăng vào ngọn lửa bên cạnh. Bấy giờ tờ giấy trắng đầy chữ viết mới hiểu được hành động vừa rồi của cây viết và lấy làm sung sướng vì được trở thành kẻ cộng tác để lưu giữ kho tàng trí khôn của con người.
Cuộc đời mỗi người chúng ta có thể được so sánh như tờ giấy trắng kia. Nếu không chấp nhận để cho bàn tay Thiên Chúa viết vào đó những dòng chữ, những chương trình hành động, thì sẽ không được hạnh phúc trở thành người cộng tác với Thiên Chúa để lưu truyền sự khôn ngoan của Thiên Chúa từ thế hệ này sang thế hệ khác. Tờ giấy không hiểu được những hành động của cây viết vẽ những dấu lạ trên mình nó, con người cũng chắc chắn không thể nào hiểu được ý định của Thiên Chúa là ý định khôn ngoan, hợp lý nhất để đưa con người đến hạnh phúc.
Thật vậy, Đức Maria đã tự nguyện trở thành tôi tớ của Thiên Chúa để cộng tác vào chương trình cứu chuộc nhân loại. Ngài đã trở nên một dụng cụ tuyệt vời của Thiên Chúa, hoàn toàn đặt mình dưới quyền sử dụng của Thiên Chúa như một tờ giấy trắng trước cây viết. Mẹ đã cưu mang Chúa trong thân xác qua biến cố truyền tin. Mỗi người chúng ta cũng đã cưu mang Chúa trong tâm hồn kể từ ngày lãnh nhận Bí tích Rửa Tội. Chúng ta được gọi là Ki-tô hữu, tức là chúng ta thuộc về Đức Ki-tô, là môn đệ của Thầy Giê-su chí thánh, đã và luôn tin cậy phó thác hoàn toàn vào Thiên Chúa. Vậy chúng ta có mở ngỏ cuộc đời mình cho ý định yêu thương của Ngài hay không? Chúng ta có bao giờ nghĩ rằng chính mình cũng đang được mời gọi: Hãy để cho Thiên Chúa “truyền tin” cho mình ngay giữa một thế giới đang bùng nổ về thông tin như hiện nay không? Và Thiên Chúa sẽ gửi đến cho chúng ta một bản tin như thế nào? Phải chăng đó chính là “Tin Mừng”, “Tin Vui”, “Tin Lành”, “Tin Tốt Đẹp”, “Tin Bình An”, “Tin Hy Vọng” cho mảnh đời đã có quá nhiều “tin buồn, quá nhiều “tin… tức” của chúng ta ? Và mỗi khi nhận được một “Tin Mừng” như thế, chúng ta có sẵn sàng mau mắn thưa Xin Vâng trước mọi biến cố, nhất là trong những nghịch cảnh của cuộc sống? Chúng ta có tìm ra được trong đó một nội dung Tin Mừng mà Thiên Chúa muốn truyền đạt tới chúng ta không?
Thế đấy, mỗi ngày, mỗi biến cố xảy đến trong cuộc đời chúng ta đều như văng vẳng một lời “Truyền Tin” của Thiên Chúa thông qua một “sứ giả”, một “thiên thần” nào đó ngay bên cạnh chúng ta. Có thể đó sẽ là một lời mời gọi chúng ta hãy cộng tác với một chương trình mầu nhiệm hoặc một kế hoạch kỳ diệu nào đó của Thiên Chúa như đã từng xảy đến cho Đức Ma-ri-a. Chúng ta chỉ cần khiêm tốn thưa Xin Vâng với Thiên Chúa. Còn mọi sự sau đó, hãy cứ tin rằng: “Đối với Thiên Chúa, không có gì là không thể làm được”.
Xin Mẹ Maria nâng đỡ phù trì để con ngày một tiến cao hơn trong cuộc lữ hành đức tin qua việc mở rộng tâm hồn, sẵn sàng cộng tác với ơn soi sáng của Chúa Thánh Thần, ngõ hầu Chúa Giêsu có cơ hội tiếp tục sinh xuống tâm hồn con và cho cả những ai chưa nhận biết Chúa.
Thiên Sa – Tiền Tập Viện
Tin cùng chuyên mục:
Thập Giá Luôn Có Đó Trên Hành Trình Kitô Hữu – Suy Niệm Lễ Các Thánh Tử Đạo Việt Nam (24/11)
CƠ HỘI NÀO CHO NGƯỜI TRẺ “CHỮA LÀNH”…
Chuyện từ người chết
Nhặt một ước mơ