Mẹ của con Maria
Mẹ không sinh ra con bằng thể lý
Mà tâm trí vẫn gọi tiếng Mẹ ơi!
Bởi Mẹ là Mẹ của Chúa ĐứcTrời
Là Anh Cả của đoàn em đông đúc
Bao nhiêu lần lòng con hằng thôi thúc
Viết lên bài tặng Mẹ của con thương
Mẹ dắt con đi qua những dặm trường
Vỗ về con sau bao lần vấp ngã
Tình thương Mẹ lớn hơn sông biển cả
Mà con nào hiểu thấu được Mẹ đâu
Có nhiều lúc con quỳ gối xin cầu
Xin Mẹ ban ơn con xem là đúng
Vì con nghĩ mình đang còn nghèo túng
Van xin Mẹ khấng dủ lòng xót thương
Và con thấy mọi thứ vẫn bình thường
Không thấy được Mẹ ban ơn gì cả.
Con giận Mẹ và bắt đầu quậy phá
Để Mẹ buồn tê tái cả con tim
Con đâu biết Mẹ vẫn cứ thương mình
Chờ con về sà vào vòng tay Mẹ
Hai hàng mi ướt đẫm đôi dòng lệ
Nhận ra mình đã lầm lỡ ê chề
Ơn Mẹ ban thì vẫn cứ tràn trề
Vì ích kỉ nên con thầm than trách
Mẹ biết con còn đang thân lữ khách
Yếu đuối nhiều và cố gắng vươn lên
Rồi hằng ngày mẹ vẫn cứ ở bên
Dõi theo con và tiếp thêm sức mạnh
Mẹ mong con sống sao cho đức hạnh
Xứng muôn vàn ân huệ Chúa thương ban
Bởi hồng ân con lãnh nhận dư tràn
Để con được nhận vòng hoa chiến thắng
Mẹ biết rằng: nhiều lúc con buồn lắm!
Con cô đơn đau đớn ở trong lòng
Nhưng con ơi! Mẹ vẫn cứ đợi trông
Con quay về nép vào lòng của Mẹ.
Ân Huệ
Tin cùng chuyên mục:
Thập Giá Luôn Có Đó Trên Hành Trình Kitô Hữu – Suy Niệm Lễ Các Thánh Tử Đạo Việt Nam (24/11)
CƠ HỘI NÀO CHO NGƯỜI TRẺ “CHỮA LÀNH”…
Chuyện từ người chết
Nhặt một ước mơ