Ở nơi phương xa ấy…….
Con nghe bão lũ về nơi đất Mẹ.
Ôi! Sao buồn nhớ Mẹ nhói tim đau.
Không biết gia đình giờ sao nữa?
Bão lòng con cũng dậy sóng cồn cào.
Miền Trung ơi! Xin trời đừng mưa nữa.
Ngập hết rồi giờ sống dựa vào đâu?
Nước ngập phẳng làng cỏ cây cũng chết.
Lòng Mẹ buồn sầu héo ở trong tim.
Vô vàn khổ đau kể sao mà hết.
Miền Trung ta vẫn khổ như xưa.
Bão Noru đi qua thăm vùng đất.
Rồi để lại bao chồng chất khổ đau.
Bão lũ về không có gì để chặn.
Rồi đồ đạc theo nhau lặn xuống sông.
Lũ sẽ qua, cuộc sống bình yên không?
Hay nghèo đói lại chất chồng gian khổ.
Mùa bình yên chẳng năm nào có chỗ.
Nắng hạn qua, lại bão tố bủa vây.
Lũ đi qua cuộc sống bình yên không?
Khi nhà cửa, ruộng vườn không còn nữa.
Năm vài lần thiên tai như đòi nợ.
Hết covid lại đến bão hại ta.
Ước mong rằng mọi chuyện rồi sẽ qua.
Để Miền Trung lại tươi màu hi vọng.
Trong Thiên Chúa chúng con đều quan trọng.
Ngài thử thách rồi mang lại niềm tin.
Trong gian truân xin nhớ tìm đến chúa.
Đó chính là niềm an ủi động viên.
Quê hương tôi có địa danh đặc biệt.
Một vùng đất khắc nghiệt của thiên nhiên.
Nhưng con người luôn chuyên cần chăm chỉ.
Bao khó nhọc chẳng hề ngại ngần chi.
Miền Trung ơi! Con xin dâng lên Chúa.
Xin Ngài thương xoa dịu nỗi đau này.
Để trả lại bầu trời bình yên nhé!
Cho người con xa xứ được yên lòng.
Kim Sương. op
Tin cùng chuyên mục:
Thập Giá Luôn Có Đó Trên Hành Trình Kitô Hữu – Suy Niệm Lễ Các Thánh Tử Đạo Việt Nam (24/11)
CƠ HỘI NÀO CHO NGƯỜI TRẺ “CHỮA LÀNH”…
Chuyện từ người chết
Nhặt một ước mơ